2 thg 8, 2011

Tục mai táng người chết kì dị của người J’rai

Người J’rai (tỉnh Gia Lai) có nhiều quan niệm đặc biệt về thế giới người chết như: người chết cũng có cuộc sống riêng tồn tại song hành như lúc còn sống, sống chung nhà thì chết sẽ được ở chung một mồ… Vì vậy, họ có những phong tục rất kì lạ.
Chôn cùng mồ
Khu nhà mả của làng Plei Trang (xã Iapiar, huyện Phú Thiện, Gia Lai) ra đời từ năm 1980, đến nay đã có hơn 200 người về “sống” tại khu nhà mả này. Nhưng điều đặc biệt là tất cả họ chỉ được chôn trong 14 ngôi mộ với những phương thức rất kì lạ…
 
Khu nhà mả của làng Plei Trang chỉ rộng vài chục mét với 14 ngôi mộ nhưng có đến hơn 200 người được mai táng trong đó.
Theo ông Rahlan Djel, trưởng thôn làng Plei Trang, mỗi ngôi mộ được đào sâu khoảng 2 mét, rồi chôn những người chết trong làng cho đến khi ngôi mộ này đầy xác người chết rồi mới có ngôi mộ khác.
Trước đây, để lo hậu sự cho bản thân và gia đình, những người đàn ông khỏe mạnh khi còn trẻ tuổi đã phải vào tận rừng sâu tìm những cây gỗ tốt và to nhất, mang về nhà và đẽo thành chiếc quan tài để dưới gầm nhà sàn chờ đến khi có người chết sẽ đặt vào quan tài, rồi mang ra khu nhà mả để chôn.
Họ sẽ đào sâu khoảng 2 mét, đặt quan tài xuống đất rồi lấp lại. Khi có người tiếp theo trong làng chết, họ lại đào ngôi mộ này lên để chôn người mới chết vào trong quan tài. Nếu xác của người chôn trước da thịt đã bị thối rữa chỉ còn xương, thì họ sẽ dồn tất cả xương cốt lại một chỗ (người lớn tuổi sẽ được để xương cốt lên đầu quan tài, người ít tuổi hơn sẽ được gạt xuống phần cuối cùng của quan tài), rồi đặt xác người mới chết vào trong quan tài ngay ngắn.
Nếu khoảng cách giữa hai người chết quá gần nhau, xác của người đã chôn trước vẫn còn da thịt, thì người trong làng sẽ cắt bỏ hết da thịt của người nằm trong quan tài để lên trên mặt đất cho chim Cờ reng á (kền kền) ăn, rồi dồn xương lại đặt người mới chết vào trong quan tài. Với cách này họ tin rằng, chim cờ reng á là loài chim của trời, khi ăn xong “thức ăn” của làng thì cả làng sẽ gặp may mắn…
Cứ như vậy, họ sẽ chôn chung người chết trong làng cho đến khi chiếc quan tài đó đầy xương cốt thì sẽ làm lễ bỏ mả. Và một chiếc mả tập thể mới sẽ xuất hiện khi có người trong làng chết.
Không chỉ chôn chung tập thể với quan niệm “sống cùng nhà, cùng làng chết cũng sẽ được chôn cùng mồ”, thì người J’rai luôn tin rằng người chết vẫn có cuộc sống riêng của họ không khác gì người còn sống. Chính vì vậy, họ sẽ chia tài sản cho người đã khuất để cho họ làm ăn ở thế giới mới của mình. “Mỗi người sẽ được chia hai chiếc ghè Yàng, đàn ông sẽ có nỏ, gùi… đàn bà có khung cửi…”, ông Djel cho biết.
Lễ “Bâng thi”
Với người J’rai, lễ Bâng thi được tổ chức to không khác gì tết nguyên đán của người kinh, nhưng nó lại được tổ chức thường xuyên vào hàng tháng. “Bâng” có nghĩa là ăn, “thi” là thi thố.
 
Mỗi tháng, họ sẽ tổ chức lễ Bâng thi một lần tại khu nhà mả, tùy theo từng làng chọn ngày. Vào ngày này, tất cả người dân trong làng sẽ tập trung tại khu nhà mả của làng. Mỗi gia đình sẽ mang theo một ghè rượu, tùy từng hoàn cảnh giàu nghèo của mỗi gia đình, nhà giàu sẽ góp heo, dê, bò, nhà nghèo sẽ góp gà, gạo… Nhà nào góp nhiều nhất, con vật to và giá trị nhất nhà đó sẽ được cả làng trọng vọng.
Tiếp đó là cuộc thi nấu ăn, ai nấu ngon nhất sẽ được già làng công nhận và cũng được làng trọng vọng hơn những người khác…
Sau khi những cuộc thi này được công nhận, cả làng sẽ tập trung bên những ngôi mộ ăn uống no say và ngủ lại cho đến sáng ngày hôm sau ai lại về nhà nấy và lên rẫy làm việc cật lực để chuẩn bị cho ngày lễ Bâng thi tháng sau.
Ông Djel cho biết thêm: “Sau khi người tròn một tháng thì sẽ diễn ra lễ bâng thi. Lễ Bâng thi của làng mình được tổ chức vào chủ nhật hàng tháng, hộ gia đình nào giàu có sẽ mang một ghè rượu và một con heo, nhà nào nghèo sẽ mang một con gà và một ghè rượu, cho đến khi làm lễ bỏ mả mới thôi. Bâng thi của làng mình kéo dài từ năm 1980 đến nay vẫn chưa hết”.
Không chỉ mai táng người chết theo phương pháp kì dị, mà phong tục làm lễ Bâng thi của người J’rai theo kiểu “làm cả tháng ăn một ngày”, để nhớ đến người đã mất, đã làm cho đời sống kinh tế của người dân nơi đây đã nghèo lại thêm kiệt quệ.
“Năm 2001 mẹ mình mất, năm 2004 bố vợ mình lại mất tiếp, đều chôn chung một chỗ. Làm cho kinh tế nhà mình nghèo khổ hơn, những năm đó mình liên tục làm rẫy bán lúa để mua heo, gà, rượu để làm lễ Bâng thi hàng tháng, không có tiền mình còn phải đi vay nợ nữa.
Mình làm khổ cực như con trâu đi cày mà vẫn khổ cực, thấy vậy nên mấy năm nay mình không tham gia Bâng thi nữa nên nhà mình mới đỡ hơn. Mình cũng thấy tổ chức ăn uống ở nhà mả cũng không tốt, rất mất vệ sinh vì ăn cạnh chỗ chôn người chết vi khuẩn và mùi hôi thối bốc lên sẽ không tốt cho sức khỏe” - một người dân nói.